Sáng sớm, tôi nghe tiếng gọi yếu ớt ngoài cửa; Tôi giật mình, cố gắng ngồi dậy, lê trái tim đau ra kéo cánh cửa nặng nề ! Bà cụ đứng trước cửa ướt đẫm, run rẩy vì mưa …..
Bà là người bán hoa cúng! Bà ở cách nhà tôi dễ chừng 2 cây số! Thường cứ vào ngày mùng 1 và ngày Rằm; bà hái hoa dại trong vườn đem ra chợ bán, các con cháu của bà tha phương cầu thực tận Sài gòn, và hoa Dại cúng Rằm là nguồn sống chủ yếu của bà …
Từ khi vợ tôi qua đời, Bà là người đem hoa cúng đến cho tôi! Bà thủ thỉ: Hồi cô còn sống, cô chỉ mua hoa của tôi, cô nói cô yêu những cánh hoa mộc mạc bình dị, mọc hoang trong vườn, hoa không cần chăm bón bằng phân gio nên rất sạch sẽ, cô cúng bằng hoa này tâm thành của cô rất bình yên.
Tôi dặn bà, từ giờ trở đi nếu con còn ở đây, cứ đến ngày Rằm và mùng Một, bà cứ đem hoa cho con… Đều đặn, gần hai năm trôi qua, tôi chỉ cúng vợ bằng loài hoa Dại của bà …..
Hôm nay mùng Một, mấy ngày qua rã rời vì trái tim bất trị! Tôi không thể dậy sớm hơn, khiến bà phải chờ ngoài cửa thật lâu!
Tôi ân hận quá !
Con xin lỗi bà !
Xin lỗi người vợ hiền, anh thật tệ phải không em !
Nguồn: internet
Reviews
There are no reviews yet.