Có một câu chuyện rất hay về Jimmy Durante , một trong những diễn viên hài nổi tiếng nhất cách đây hơn hai mươi năm . Ông được mời tham gia một buổi trình diễn dành cho các cựu chiến binh trong chiến tranh thế giới lần thứ hai . Ông nói với người tổ chức rằng mình rất bận và chỉ có thể tham gia chừng vài phút thôi , và nếu như họ không phiền hà chuyện ông sẽ độc diễn trong vài phút thì ông sẽ nhận lời . Tất nhiên , người tổ chức vui vẻ đồng ý ngay .
Nhưng khi ông bước lên sàn diễn , điều thú vị đã xảy ra . Ông độc diễn một màn rất ngắn và dừng lại . Tiếng vỗ tay tán thưởng ngày càng to hơn khiến ông không thể đi xuống . Rồi sau đó ông tiếp tục trên sàn diễn mười lăm , hai mươi , rồi ba mươi phút . Cuối cùng ông cúi chào lần chót và rời khỏi sân khấu . Phía sau hậu trường có người chặn ông lại và hỏi : ” Chúng tôi nghĩ ông phải đi ngay sau vài phút diễn thôi . Vậy chuyện gì đã xảy ra ? ”
Jimmy trả lời : ” Đúng là tôi phải đi gấp , tôi sẽ cho ông thấy tại sao tôi vẫn nán lại . Ông sẽ biết câu trả lời nếu nhìn vào dãy ghế đầu tiên .”
Ở dãy ghế đầu tiên có hai cựu chiến binh , mỗi người mất một cánh tay trong chiến tranh . Người thì mất tay phải còn người kia thì mất tay trái . Họ cùng vỗ tay vào nhau , chính xác là như vậy , thật to và rất phấn khởi !
Nguồn: internet
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.