+ Chơi với người tốt như đi trong sương mù, tuy áo không ướt nhưng lúc nào cũng tươi mát.
+ Chơi với người không biết phải quấy như ngồi trong cầu tiêu, tuy áo không dơ nhưng lúc nào cũng nghe thấy hôi thối.
+ Chơi với người ác như đứng trong rừng đao kiếm, tuy thân người chưa bị thương nhưng lúc nào cũng sợ hãi.
* Trong Phật giáo có một câu chuyện:
Phật Đà và Nan Đà một hôm đi qua khu chợ, đến trước một cửa hàng bán cá thì dừng lại. Phật Đà nói với Nan Đà:
– Nan Đà, con hãy vào trong cửa hiệu bán cá, sờ vào chiếc chiếu cỏ bày cá!
Sau khi Nan Đà đã làm theo, Phật Đà bèn hỏi:
– Con thử ngửi xem tay con có mùi vị gì!
– Mùi tanh. Nan Đà sau khi ngửi trả lời.
Phật Đà bèn dạy:
– Nan Dà, nếu người thân cận ác mà không biết, chơi với bạn xấu, dù cho thời gian ngắn ngủi, nhưng vì ác nghiệp có ác tập, nên danh ác của nó đã có thể bay xa rồi.
Phật Đà và Nan Đà lại đi đến một cửa hàng bán hoa, Phật Đà lại nói với Nan Đà:
– Con hãy vào trong hiệu bán hoa và lấy một cái túi đựng hoa!
Sau khi Nan Dà trở ra, Phật Đà lại hỏi:
– Bây giờ con đặt túi hoa xuống, ngửi tay của con xem có mùi vị gì?
– Hương thơm nức. Nan Đà trả lời.
Phật Đà bèn nói:
– Nếu con hay thân cận với bậc thiện tri thức, kết giao với bạn tốt và học tập họ thì những tính tốt của của họ sẽ ảnh hưởng tốt đến con. Từ nay về sau, con nên gần gũi với Xá Lợi Phất, Mục Kiều.
Kết luận:
+ Gần gũi người tốt thì như vào nhà có cỏ thơm và hoa lan, ở lâu trong nhà nên không thấy thơm bởi vì mình cũng đã hóa thơm rồi. Gần gũi người xấu thì như vào cửa hàng cá ươn, ở lâu trong đó nên không thấy hôi thối bởi vì mình cũng đã hóa tanh rồi.
+ Thế mới biết sự tu dưỡng của con người ít nhiều đều bị ảnh hưởng của môi trường, điều quan trong phải biết định hướng, chọn bạn mà chơi thật sáng suốt nếu không dù có bản chất tốt đẹp nếu a dua theo số đông sớm muộn gì ta cũng bị tha hóa theo cái xấu của người khác.
Cho nên có thể nói, kết giao với bạn không thể không cẩn thận. “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”
Nguồn: internet
Reviews
There are no reviews yet.